Phan Cẩm Thượng (Phan Cẩm Thượng): “ Văn hóa làng quê vừa giàu vừa nghèo ”

Hình ảnh nông thôn Việt Nam.

Văn hóa nông thôn rất nghèo hoặc rất giàu. Hai mâu thuẫn này là có thật. Bởi nếu nền văn hóa mới và phương thức hoạt động của nó còn nghèo nàn thì văn hóa tín ngưỡng, truyền thống sẽ vô cùng phong phú.

Trên thực tế, các lễ hội truyền thống hiện nay thường được tổ chức. Dân ca tuy không phải là nhạc cụ nhưng được chơi theo phong cách hiện đại thô tục, hào nhoáng, tín ngưỡng mang nặng tính mê tín dị đoan, rất khác với tôn chỉ. Phật giáo: Ở cấp nhà nước, kinh phí hoạt động văn hóa các cấp từ tỉnh, huyện đến thị xã hàng năm vẫn được chi cho các cấp. Ngân sách thiếu nên các hoạt động văn hóa vẫn chưa được hoàn thiện. Ngoài ra, rất khó có được những tác nhân văn hóa (không đủ tiêu chuẩn) vào các vị trí lãnh đạo. Đổi lại, các hoạt động văn hóa mang tính tự phát, cả cá nhân và cộng đồng dân cư đều tốt.

Về ứng xử văn hóa, vẫn có những tấm gương sáng về lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ, của người vợ đối với chồng, với bạn bè ngay cả ở những vùng nghèo nhất. Tuy nhiên, đôi khi vì lợi ích trước mắt mà người dân sẵn sàng vi phạm pháp luật và dùng sức ép của cộng đồng làng xã để cạnh tranh khi cần thiết. Làng xóm, đất ngoài gà trống, gà chọi chân gà, góc chiếu giữa bát ngát… Những lý do tâm lý và thể chất nhỏ nhặt đều có thể xuất phát từ mâu thuẫn rất lớn. Chùa Sài Gòn (chùa Tây Phương), chùa Hoàng Đế (Hà Tây), chùa cổ (chùa Keo) (Thái Bình) là những di tích văn hóa lâu đời nhất của cả nước, nhưng người dân vào chùa bán hàng hóa gây khó khăn cho du khách và hơn thế nữa. Không cần nói rằng. Suy thoái trầm trọng. Ngoài ra, không có quốc gia phương Tây nào cho phép mặc đồ lộng lẫy trong nhà thờ, và không quốc gia nào khác ở châu Á cho phép du khách phương Tây mặc quần đùi để may ô trong các ngôi đền. Nhưng ở Việt Nam, chỉ cần bạn mua tờ 1 đô la là có thể … thoải mái .—— Theo xu thế kinh tế thị trường, hình ảnh văn hóa nông thôn thuần túy, giả dối, cao thấp xen lẫn những nét phức tạp. Trước đây nó trong sáng. Trước đây, các thầy cúng, thầy cúng đóng vai trò quan trọng của giới trí thức trong làng. Bây giờ anh ấy không còn nữa. Thưa thầy mo, mọi người chỉ yêu cầu họ giải cứu thế giới bằng cách … viết ghi chú, cầu nguyện và thậm chí là lên đồng. Điều đó có nghĩa là thiền. Hiện vẫn còn rất nhiều tượng Phật và tượng cổ quý giá bị thương nhân và trộm cướp lấy đi. Gia phả, thần phả, văn tự của Hannom được các nhà nghiên cứu trên khắp Hà Nội mượn về nhưng không bao giờ trả lại được. Nhiều nhà văn, nhà thơ xuất thân từ các lớp dạy học tại địa phương. Các nhà trị liệu và trị liệu truyền thống, những người rất quan trọng đối với sức khỏe cộng đồng đã dần qua đời. Thầy tử vi, thầy địa lý, thầy bói, chân gà … ngày càng nhiều. Nhiều người giàu có ở thành phố đến từ nông thôn, kéo theo những thói hư tật xấu ở thành thị. Những người có tiền thì vẽ đền chùa, lăng tẩm như những lễ vật đầy màu sắc.

Về văn hóa, giải trí, bóng dáng của các đoàn điện ảnh, rạp lưu động luôn trầm lắng. Vì vậy, mọi người sẽ chỉ thưởng thức các bài hát Trung Quốc và phim tình cảm Hàn Quốc trên truyền hình địa phương. Ở nông thôn, có một vài ban nhạc đồng quê được hát bởi những người trẻ tuổi, tiếng hát của họ không đến từ khắp các quốc gia. Trụ sở thôn, bưu điện văn hóa rải rác báo chí, rất ít người đọc.

Về góc độ kiến ​​trúc, hiện tại là “nhà gạch, sân gạch”, “sóc nho”, “hồ bán nguyệt”. “Rửa chân” không còn là giấc mơ của người nông dân nữa, thay vào đó là những ngôi nhà đổ bê tông từ hai đến ba tầng, màu sắc sặc sỡ, được quét thành đầu củ hành, hay như một ngôi chùa nhỏ phía trên nhà lát bằng đá hoa cương. Và nhà vệ sinh. Mỗi ngôi nhà, tôi hy vọng sẽ khác với kiểu nhà nào, nhưng nhìn chung, đây chỉ là phong cách chủ nhân mới, thể hiện sự giàu có và một số hướng nội.

Khoảng cách giữa thành thị và nông thôn đang dần thu hẹp. Ở khắp các vùng quê, nhất là trên các triền đồi ven sông, phù sa không mất tiền mà lại gặt hái được lợi, tuy nhiên nếu có lò gạch sẽ gây ô nhiễm nghiêm trọng, hoa quả thường bị rụng, cây cối bị thổi bay Xe tải trọng lớn và Xe tải chở công nông đổ ra đường nông thôn gây cát bụi dọc đường, hàng ngày nhiều công ty, xí nghiệp thu mua những khu đất rộng gần trục đường chính đổ nước và rác thải công nghiệp ra đồng ruộng khiến diện tích đất canh tác ngày càng bị thu hẹp. Nhiều nhà hàng và các tụ điểm giải trí phức hợp. Tóm lại, càng gần các thành phố và các khu công nghiệp, ngày càng nhiều vùng nông thôn bị áp lực bởi ô nhiễm môi trường và các tệ nạn xã hội, như cờ bạc, mại dâm, lạm dụng ma tuý và suy thoái.Tôi là một nhà văn hóa truyền thống.

Ngôi làng ngày nay không còn đóng cửa nữa. Trong suy nghĩ của anh, không chỉ có khát vọng làm giàu bằng mọi cách mà còn có khát vọng duy trì một bản sắc văn hóa tôn giáo thuần túy. Hai nơi này khó dung hòa và đầy mâu thuẫn.

Pan Jinzhong — – (Theo Thể thao và Văn hóa)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *