Tiết mục của nghệ sĩ Đào Anh Khánh.
Sau cái chết của cha, tôi mất thăng bằng và trái tim chìm sâu trong đó. Anh ấy có ảnh hưởng lớn đến tôi, từ di truyền trên khuôn mặt, từ vóc dáng đến lựa chọn cuộc sống, tính cách. Tôi đã nói với bạn rằng tất cả các dự án bạn muốn làm, đặc biệt là các buổi biểu diễn, đều phải hủy bỏ vào năm tới. Đau đớn và nhiều áp lực khiến tôi phải vào Nha Trang nghỉ ngơi vài ngày. Nhưng rồi sự kiềm chế của tôi buộc tôi phải thu dọn đồ đạc, nửa tiếng trước khi ra khỏi nhà ra sân bay, tôi vơ vội một lớp nước bột lọc rồi xếp vào vali xếp thành hình lá chuối. . Sau khi đến Nha Trang vào sáng 27/5, tôi quyết định phải làm gì đó để giảm bớt nỗi đau. Chiều hôm sau, tôi quét sơn trắng lên người, và sơn sọc trắng với chiếc áo lá chuối và chiếc khố, tạo cảm giác sáng sủa, tự do, thoải mái.
— Tôi chơi ở khách sạn số 4 phố Villa, và sau đó chơi ở quán cà phê. , Ngang qua khu biệt thự Trần Phú, thăm nhà … lần đầu tiên ở Nha Trang có nghệ sĩ biểu diễn nên mọi người ra xem đông đúc, nhưng vẫn cứ chú ý. Một số người sờ vào áo, vào cơ thể, trong khi những người khác … cảm thấy sợ hãi. Tôi lạ lùng như một người đến từ hành tinh khác, nhưng tôi không nghĩ mình đang chơi. Sau cơn mưa lớn, trời hửng nắng. Tôi chỉ đi đến bãi biển, tôi yêu đại dương. Đây là một ngày đẹp đẽ trong cuộc đời tôi. Để có được điều mình muốn, bản thân phải nỗ lực vượt lên. Tôi thích hồn nhiên lắm. Tôi thấy mình trẻ ra, dù tuổi 45 khiến tôi nhớ đến những nếp nhăn. Sau ba tiếng đồng hồ đắm mình trong nắng, gió, biển xanh, tôi mới đưa các con và mọi người về gặp tôi. – Đêm hôm sau, tại câu lạc bộ hải lý cạnh biển, tôi lại chơi trong biển lửa và cát, diện tích khoảng 300m2, những hố và cồn cát gợi lên hình ảnh thiên nhiên, núi lửa, sa mạc, xung quanh có gần trăm ngọn đuốc. Buổi tối mới biểu diễn 11h30 nhưng buổi chiều đã có 400 khách tham dự. Tôi làm một khung cửi, quấn một tấm vải trắng và cầm đuốc, nếu không, tôi chơi trong nửa giờ. Tôi nhảy, nhảy, hát vui sướng và đau đớn, hét lên sung sướng và hoảng sợ cho đám đông và cho chính tôi. Buổi biểu diễn này thành công ngoài mong đợi. Câu lạc bộ chèo thuyền trả tiền cho chuyến đi và danh dự, nhưng tôi không chấp nhận. Tôi chỉ nhận lời về Nha Trang biểu diễn vào ngày 1-1-2004.
Nhu cầu thưởng thức mỹ thuật Việt Nam rất lớn, nhưng phòng tranh của chúng tôi rất nhiều. Đối tượng có hạn. Nhu cầu thể hiện bản thân không phải là hoạt động của một nghệ sĩ. Người bình thường có quyền bộc lộ cá tính riêng, sẵn sàng thể hiện cá tính riêng của mình, không hại ai thì vui vẻ, chiếm được nhiều cảm tình.
Ngày 06/09 theo lời mời của trung tâm phát ngôn văn minh pháp luật số 24 Tràng Tiền Hà Nội, trụ sở mới được hoàn thành. Buổi biểu diễn của tôi nằm trong chuỗi hoạt động do Ea Sola phụ trách. Sau đó là cuộc biểu tình trên sông Đuống, chiếc thuyền bị thả neo khi trôi dạt. Tất nhiên là tôi đã làm được rồi, đây là điều mới lạ chưa từng có …—— Daoan Khan (Theo Thể thao Văn hóa)