Trong các chương trình biểu diễn hàng tháng tại Viện dưỡng lão nghệ sĩ TP.HCM, khán giả thường thấy một nhạc công mù ẩn mình, lặng lẽ đàn cho nghệ sĩ hát trên sân khấu. Chính nhạc sĩ Văn Bền, một trong những lứa học trò xuất sắc đầu tiên của trưởng đoàn khiếm thị Văn Vĩ, người đã giúp giọng ca Út Bạch Lan tỏa sáng trên sân khấu, đồng thời tạo nên những vở diễn ăn khách. -Van Ben (Văn Bền) sinh năm 1945. Do di chứng của bệnh đậu mùa, ông bị mù từ nhỏ. Năm 12 tuổi, ông học đàn với sư Văn Vĩ. Không có bất kỳ lý thuyết âm nhạc nào, người thầy đầu tiên dạy anh cách giao dịch bằng cách chơi đàn, anh lắng nghe âm thanh và sau đó mày mò chép nó vào đàn. Cả cuộc đời tước đi thị giác của ông, nhưng bù lại ông đã cho ông một đôi tai cảm âm rất chính xác: do nhịp điệu khó nên nhà ngoại cảm phải học một tháng, huấn luyện chỉ mất nửa tháng. Cũng vì mù lòa mà việc học của nhạc sĩ bị gián đoạn vì gia đình không thể đưa ông đến gặp giáo sư Fan Wei để huấn luyện. “Tôi mất 7-8 năm để hoàn thành những vở tuồng cổ được ưa chuộng. Nhạc sĩ tâm sự:” Năm 20 tuổi, tôi mới chính thức được hát trên sân khấu dành cho nghệ sĩ. Nhiếp ảnh: Hoàng Phố.
Văn Bền thụ hưởng nhiều đoàn hát nổi tiếng thế kỷ trước, như Thanh Bình-Kim Mai, Huỳnh Long, Bông Sen, từng đoàn ca Út Trà Ôn, Minh Vương, Thiên Kim, Diệu Hiền … 1966 , Anh thôi tham gia các đoàn ca múa và chính thức trở thành thầy dạy hát, đàn cho nhiều thế hệ nghệ sĩ cải lương. Nguyên nhân là do bộ đội đã đi lưu diễn trong tỉnh quá nhiều lần, mắt kém nên đi lại khó khăn.
Nghệ sĩ mù không nhớ bao nhiêu học sinh đã dạy piano và các bài hát. Đôi khi, số lượng học viên của mỗi khóa học có thể lên đến hàng trăm người. Trong số đó có nhiều nhạc sĩ khiếm thị nổi tiếng như Văn Tâm, Văn Chánh, hiện anh đang giảng dạy tại Học viện Nghệ thuật Thành phố Hồ Chí Minh. Cách giảng dạy của anh ấy cũng giống như giáo sư Fan Wei ngày xưa. Mẫu nam, học sinh làm theo, giáo viên lắng nghe và nhận xét. Một học trò của thầy, chị Hiền, ngoài 50 tuổi, cho biết: “Tôi học với thầy Bền gần 20 năm rồi, nhưng không phải thường xuyên. Thầy chỉ có một ngón tay, nghe rất rõ, không nhìn thấy nhưng nghe được. Giọng ca Cảm ơn cô giáo biết học trò sai ở đâu và cách giải quyết. “Chia sẻ với nghệ sĩ đoàn Honglien Tran Hutlang”, tôi chỉ học với thầy 6 tháng, nhưng vì điều này, Tôi đã có thể giữ được nhịp điệu của bài hát. “” Bản mẫu nói rằng anh ấy không có bí quyết gì ngoài việc đem tất cả kỹ năng và kinh nghiệm của mình truyền lại cho học viên. “Để học viên tìm được việc làm, chúng tôi phải dạy thật lòng, dạy cẩn thận, chỉnh chu Giọng nói của mọi người và ngôn ngữ chính xác. Điều này sẽ mất một chút thời gian và năng lượng, nhưng sinh viên tốt nghiệp sẽ vẫn ổn định và có chỗ đứng trên sân khấu. “
Nhạc sĩ Fan Ben (Văn Bền) dạy học sinh tại nhà. Ảnh: Hoàng Phố. Thời kỳ đỉnh cao, tiền học phí của thầy Fan Ben có thể nuôi được vợ và cả gia đình 3 người con. Những năm gần đây, số lượng học sinh giảm hẳn. Khóa học (kéo dài 3 tháng) hiện chỉ có 10 đến 15 trò chơi, học phí hàng tháng là 300.000 đồng, nhạc sĩ thu nhập từ 3 đến 4 triệu đồng, được Ủy ban Hữu nghị Hội Nghệ sĩ Thành phố Hồ Chí Minh hỗ trợ 150.000 đồng. Hai cha con nhạc sĩ hiện sống với vợ chồng con trai út từ nhiều năm nay, hai vợ chồng già đã dọn về sống chung.
Gần 70 tuổi, ông Sức khỏe không cho phép, nhạc sĩ Văn Bền không thể dạy học như xưa, thỉnh thoảng con trai ông vẫn dạy học trò “Vì những người như tôi nên tôi không thu học phí cao. Họ hiếm khi đến học cách đây vài giờ. Thành quả lớn nhất của tôi là 3 đứa con đều theo nghiệp của bố, một cháu hát, một cháu chơi đàn. Tôi không muốn truyền lại âm nhạc truyền thống cho thế hệ sau, “nhạc sĩ nói.
Trong 40 năm qua, không chỉ có nhiều tác phẩm kinh điển của các khóa nghệ sĩ được hình thành một cách lặng lẽ, nhạc sĩ Văn Bền còn tạo ra âm thanh của các loại nhạc cụ. Có nhiều đóng góp cho phong trào văn nghệ của địa phương. Anh luôn ngồi lặng lẽ ở hậu trường và là thành viên đội văn nghệ quận 4 tại liên hoan văn nghệ thành phố, Văn Bền cũng là nhạc công được địa phương chọn tham gia cuộc thi đờn ca tài tử Đông Nam Á Về nhà, và luôn đạt giải cao.
Trong nhiều cuộc thi đã đạt danh hiệu nhưng anh không nhận phần thưởng cho riêng mình mà để dành thành tích cho tập thể. Trong căn nhà nhỏ, anh chỉ treo cây đàn với mình Hình ảnh cũ, tất cả các chứng chỉ danh dự, chứng nhận công nhận.Sau khi tích lũy được, ông nghĩ đến việc treo nó trong phòng làm việc của huyện ủy, đây là thành tích của tập thể chứ không phải cá nhân.
Dù cuộc sống không dễ dàng nhưng các mẫu nhạc sĩ luôn nhận đào tạo miễn phí cho học sinh nghèo, trong đó phần lớn là trẻ em. Hiện tại, nhà anh có gần 10 đứa trẻ được dạy miễn phí. Với mỗi học trò, thầy cũng dành những tâm huyết không kém. Nhạc sĩ cho biết: “Những đứa trẻ nghèo không đủ tiền trả học phí mà tôi vẫn đang dạy. Chúng thích nhạc xưa và tôi rất hạnh phúc” – – Nhạc sĩ Fanben (phải) và con trai út của cô ở hậu trường tại nhà hưu dưỡng của nghệ sĩ. chỉ. Vào ngày 15 hàng tháng. Nhiếp ảnh: Cái Lu Việt Nam.
Vào ngày 15 hàng tháng, Fanben và các con của anh ấy đến viện dưỡng lão để biểu diễn miễn phí cho các đồng nghiệp của anh ấy, và các đồng nghiệp của anh ấy cũng đứng trên sân khấu với anh ấy khi anh ấy còn đỉnh cao. Cairo Vâng. “Tôi cũng là một nghệ sĩ nghèo. Tôi không có nhiều tiền để làm. Tôi đã trổ tài một chút qua cây đàn để lấy lòng đồng nghiệp cũ”, nhạc sĩ bộc bạch.
“Anh ấy cũng kêu gọi sinh viên cả tháng trời. Tôi cố gắng tìm thời gian để đến với các cụ. Ca sĩ hát tặng một số tiền để tăng chi phí sinh hoạt cho nghệ sĩ. Tôi yêu các bạn trong công việc thầm lặng này”, một bộ phận âm nhạc khác Mô hình nghệ sĩ sinh viên cho biết (Văn Bền). Người nghệ sĩ mù 70 tuổi hạnh phúc khi hằng ngày mong chờ được trò chuyện, giao lưu với học trò, đồng nghiệp: “Tôi luôn dạy bằng lời. Tiếng hát, nhạc cụ đã ăn vào máu thịt của tôi”. * Video: Nhạc sĩ Van Ben dạy học sinh
Hoa Kỳ