Thị trường nghệ thuật trong mắt những người buôn bán nghệ thuật

Tranh của họa sĩ Lê Phổ được nhiều người yêu thích.

Đầu những năm 1990, tại Hà Nội và TP HCM, các phòng tranh mọc lên như nấm. Cảnh mua bán diễn ra nhộn nhịp, người ta bày bán tranh ở khắp mọi ngõ ngách, vỉa hè, chỉ cần khách ba lô là có thể nhìn thấy. Giá của những bức tranh có màu sắc rực rỡ luôn ở mức từ 100 đến 200 đô la. Thậm chí, một số bức tranh có giá hàng chục USD chỉ cao hơn giá khung tranh. Tuy nhiên, đây mới chỉ là bước khởi đầu của thị trường tranh hiện đại Việt Nam.

Nghệ thuật hiện đại bắt đầu với một lớp nghệ sĩ tại Học viện Mỹ thuật Đông Dương. Sau đó, các họa sĩ và nhà văn mang đến axit, chất này làm cho cọ sơn chống lại. Khi đất nước thống nhất, hội họa hiện đại càng có cơ hội phát triển. Lúc này, một số truyền thuyết kỳ lạ trong giới nghệ sĩ ra đời. Có tin đồn rằng những bức tranh của họa sĩ này sẽ có giá hàng trăm nghìn đô la, trong khi một nghệ sĩ khác sẽ được bán với giá hàng chục nghìn đô la mỗi bức. Tin đồn về giá cao của một số bức tranh của các nghệ sĩ đang lan truyền. Nhiều nghệ sĩ khi nghe tin đồn này đều nổi như cồn.

Đầu những năm 1990, Lan Hương mở một phòng tranh tại Thành phố Hồ Chí Minh để bán tranh của các họa sĩ hiện đại. Năm 1995, bức tranh hiện đại chị bán được giá cao nhất cũng chỉ 2500USD, còn lại là 1000-1500USD / bức. Cô khai rằng trong suốt 7-8 năm làm nghề buôn bán sơn ở TP.HCM, cô chưa từng nhìn thấy hay trải nghiệm một bức tranh hiện đại nào có giá hàng chục nghìn USD. Năm 1997, trước áp lực cấp bách của Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại, cô sang Mỹ tham gia khóa học định giá và đấu giá tại Nhà đấu giá Christie ở New York. Sau một thời gian làm việc ở đó, Lan Hương đã trở thành nhà buôn tranh chuyên nghiệp trong mạng lưới khách hàng của hai nhà đấu giá lớn Christie’s và Sotheby’s.

Đối với các nghệ sĩ, hai nhà đấu giá nói trên cũng đủ hiểu chất lượng nghệ thuật của các tác phẩm nghệ thuật và niềm đam mê đấu giá của họ. Các tác phẩm trưng bày tại cuộc đấu giá phải có giá trị nghệ thuật khá trở lên và phải thuộc loại quý hiếm. Mặc dù điều này không phải là hiếm, nhưng khách hàng có thể mua sắm ở bất kỳ góc nào, vì vậy họ có thể chiến đấu với số tiền mà không cần đến nhà đấu giá. Ở Việt Nam không có thị trường hình kim tự tháp, nghĩa là chất lượng được chọn lọc dần dần qua hệ thống. Nếu có tranh, chúng tôi chỉ trưng bày trong phòng tranh hoặc gặp khách có nhu cầu mua thông qua bạn bè để cho họ xem. Ở những nước có lịch sử hội họa lâu đời, hệ thống tuyển chọn rất khắt khe. Học sinh học trong trường rồi vẽ. Bức tranh mới sẽ phải được đánh giá bằng con mắt của vô số chuyên gia và nhân viên bảo tàng. Sau đó, khi bức tranh này khơi dậy trí tò mò của mọi người, nhiều người muốn sở hữu và đưa nó vào nhà đấu giá. Trước phiên đấu giá, một bức ảnh đã được ghi lại cẩn thận, với nhiều phiên bản và chất lượng. Người mua có thể tin tưởng vào nhà đấu giá.

Các tác phẩm nghệ thuật hiện đại được đấu giá và bán tại các chi nhánh của Christie’s và Sotheby’s ở Singapore và Hồng Kông. Tuy nhiên, tranh hiện đại của Việt Nam hiếm khi được bán đấu giá tại đây. Trong hai nhà đấu giá này, một số tác phẩm được công chúng phát hành và mua thuộc thế hệ của Viện Hàn lâm Mỹ thuật Đông Dương. Còn những tác gia hiện đại thì ít xuất hiện, giá cũng không cao. Chưa nói đến giá trị nghệ thuật của những bức tranh hiện đại, đơn giản nhất là chúng không có gì lạ. Họ có đầy đủ vô số anh chị em, cha mẹ và con cái.

Sau khi tốt nghiệp Christie, Lan Xiang đã dùng toàn bộ số tiền để mua tranh của Lê Phổ. Tranh của LePho chưa bao giờ nổi tiếng như các họa sĩ của ông. Chẳng hạn như Trần Văn Cẩn, Tô Ngọc Vân. Hiện nay, trong các nhà đấu giá tìm kiếm và yêu thích tranh của Phố. Giá kỷ lục của một bức tranh Việt Nam và “Lê Bộ” là xấp xỉ 16.000 USD. Tháng 5/2004, Lan Hương đi công tác tại hai nhà đấu giá Christie’s và Sotheby’s ở Singapore và Hong Kong. Chủ phòng tranh ở đây cho biết, tranh hiện đại của Việt Nam rất khó bán, thường được bán với giá rẻ, chỉ từ 4.000 – 6.000 USD một bức.

Chủ phòng tranh Lã Vọng, một phòng tranh đã đồng ý bán nhiều tranh Việt Nam. Lấy con người hiện đại làm ví dụ, họ thường bán tranh của các họa sĩ như Fan Lan (Phạm Luận), Du Guang Do (Đỗ Quang Em) và Lê Thanh Sơn (Lê Thanh Sơn). Ngoài ra, không thấy họ nhắc đến tên nghệ sĩ khác. Mặc dù vậy, giá tranh vẫn rất thấp so với tranh bán ở các nước khác. Tranh hiện đại, mỗi người một phong cách khác nhau, nhưng dưới đâyDưới góc nhìn của một người làm tranh chuyên nghiệp, Lan Hương chỉ mong các họa sĩ Việt Nam bớt vẽ. Nghệ thuật hội họa luôn cần một hình thức độc đáo để thể hiện một cảm xúc. Nếu một họa sĩ vẽ hàng chục bức tranh giống nhau với cùng một cảm nhận, thì người đó không còn là họa sĩ nữa, mà chỉ là một nhà sản xuất bình thường.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *