– Triển lãm nhiếp ảnh khỏa thân đầu tiên của cô vừa khai mạc tại TP. Trong 26 năm hoạt động trong lĩnh vực này, anh nhớ nhất điều gì?
– Tôi nhớ mọi câu chuyện đằng sau họ. Hàng trăm bức ảnh tôi có trong suốt 26 năm qua là hàng trăm câu chuyện, đặc biệt là vì đôi khi tôi không thể lưu chúng. Trong số đó, tôi rất thích những khó khăn mà người mẫu khỏa thân đã trải qua cùng tác giả. Tôi thường gọi họ là “công chúa”. Những “nàng công chúa” này phải vất vả cùng mình trèo đèo, lội suối, nằm trên những sườn đá dãi nắng trên bãi biển… để có được ngoại cảnh đẹp như mơ. Họ phải đối mặt với nỗi sợ hãi của và bọ cạp trong sa mạc. Phải trải qua bao nhiêu gian nan thử thách, không thể nói hết thành lời mà chỉ biết trải lòng qua những việc làm. Cho đến nay, tôi đã sử dụng hàng trăm mô hình. Với tôi, nhiều người đã trở thành bạn thân, nhưng cũng có những cô gái chụp ảnh không ra tiếng.
Ảnh từ Triển lãm Nghệ thuật Khỏa thân Thái Phiên tại TP.HCM. — Khi chụp ảnh, bạn thường có những điều kiện gì đối với người mẫu?
– Trước khi chụp ảnh chung với một cô gái, tôi đã viết ảnh đính hôn với cả hai người, để tác giả làm người mẫu. Tôi cho rằng cần thể hiện những hình ảnh chụp ảnh khỏa thân rõ ràng, rành mạch. Ngoài ra, khi xin Bộ Văn hóa – Thể thao TP.HCM cấp phép tổ chức triển lãm, hội nhiếp ảnh hỗ trợ về mặt pháp lý cho tôi cũng yêu cầu tôi thể hiện lời hứa. -Về giấy tờ như thế này các bạn làm việc thường xuyên sẽ quen, bạn chỉ cần trao đổi cổng giữa chúng. Vào ngày triển lãm của tôi, nhiều người mẫu đã chúc mừng tôi và chuẩn bị cho giới truyền thông biết danh tính của tôi.
– Làm thế nào để bạn tìm thấy người mẫu trong ảnh?
– Thời gian Khi bắt đầu bấm máy, tôi thường tìm kiếm người mẫu để tìm kiếm sự hợp tác của họ. Cô A từ chối, tôi tìm gặp cô B, cô C … Tôi nhớ lần đầu tiên chụp ảnh khỏa thân cho một người đẹp. Đó là gần 30 năm trước. Hiện tại, các người mẫu đang tích cực tìm kiếm tôi. Thậm chí, tôi không đủ sức sáng tạo để đáp ứng yêu cầu của bạn nên đành phải từ chối.
Các tác phẩm của Thái Phiên thường lấy bối cảnh thiên nhiên.
– Tôi có các tiêu chí để chọn một người mẫu khỏa thân?
– Điều kiện đầu tiên của tôi là họ phải yêu cơ thể của mình. Đồng thời, trong một dự án, nếu ai biết thì đều phải bàn tán, thị phi. Nhiều người mẫu không muốn hiển thị trên màn hình nên phải ẩn sau bức ảnh. Nhiếp ảnh gia đã chụp một vầng hào quang, còn người mẫu khỏa thân thì không rõ. Bằng bài phát biểu tại lễ khai mạc triển lãm vào ngày 16/6, tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc đến người mẫu. Họ vượt qua những trở ngại về tư tưởng, và những định kiến mạnh mẽ của xã hội cũng khiến tôi tham gia lĩnh vực khó khăn này. Tất cả đều vì mục đích làm đẹp.
Tôi không có tiêu chuẩn rõ ràng về vẻ đẹp của cơ thể. Không thể tránh khỏi bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể người phụ nữ, ngay cả mái tóc, móng chân… Qua lăng kính nghệ thuật, mọi bộ phận trên cơ thể cô ấy đều đẹp.

Khi khai mạc triển lãm hồi tháng 6, Thái Phiên đứng cạnh một người mẫu khỏa thân 16.
Có tin người mẫu sẵn sàng trả giá hàng nghìn đô la, nhưng anh vẫn không lấy. Chuyện gì đã xảy ra? – – – đúng rồi. Tôi không làm dịch vụ, tôi chỉ làm nghệ thuật. Nếu đối tác có tiền, họ có thể giao dịch hoặc thương lượng với bất kỳ nhiếp ảnh gia nào để cung cấp dịch vụ, nhưng với tôi thì không. Tôi luôn chụp miễn phí cho người mẫu. Mọi chi phí đi lại, ăn ở … tôi sẽ lo hết. Khi tham gia triển lãm, tôi còn bỏ tiền ra tổ chức, chăm sóc công chúng, nước đóng chai và gửi xe miễn phí. Tôi cam kết thúc đẩy nghệ thuật khỏa thân. Sau triển lãm, tôi còn mang ảnh về làm mẫu.
– Trung bình mất bao lâu để xuất bản các tác phẩm ở giai đoạn hậu kỳ?
– Không có con số cụ thể. Một số bức ảnh chỉ là do tôi “lấy ra”, không qua chỉnh sửa. Tuy nhiên, tôi vẫn còn nhiều hình ảnh ở đó. Vài tháng sau, ý tưởng này đột nhiên xuất hiện, và tôi bắt đầu làm hậu kỳ.
– Trước đây, bạn xin giấy phép triển lãm ảnh khỏa thân khi nào?
– Trong 10 năm qua, tôi đã 3 lần xin giấy phép khỏa thân nghệ thuật, nhưng cả 3 lần đều thất bại. Tôi thậm chí đã có giấy phép trong tay một thời gian, nhưng nó đã bị thu hồi. Tôi rất thất vọng với việc xin-cho. Tôi sử dụng niềm tự hào của một nghệ sĩ như một cái cớ rằng tôi không cần phải trưng bày tác phẩm của mình nữa. Tôi đã không nhận được sự đồng thuận và hỗ trợ của hiệp hội cho đến gần đâyHình ảnh và các thủ tục theo luật định của Bộ Văn hóa và Thể thao Thành phố Hồ Chí Minh về các tác phẩm trưng bày. Tôi đã gửi album ảnh lên Hội đồng nghệ thuật của Hội Nhiếp ảnh xem xét và trình lên cục, 10 ngày sau mới được duyệt.
* * Một số hình ảnh từ triển lãm Thái Phiên
– 26 Trong sự nghiệp của mình, anh thấy định kiến của nghệ thuật khỏa thân Việt Nam thay đổi như thế nào?
– Nhận thức của công chúng về ảnh khoả thân luôn phụ thuộc vào hành động của các nhà chức trách. Nhà quản lý văn hóa càng cởi mở thì sự chấp nhận của công chúng càng cao. Tôi cảm thấy cánh cửa định kiến không còn khép lại như trước nhưng vẫn mong con đường đến với ảnh khoả thân nghệ thuật sẽ rộng mở hơn.
– Khi bạn đã gần 60 tuổi, tại sao bạn vẫn bị ám ảnh bởi việc chụp ảnh khỏa thân?
– Sở dĩ tôi yêu điên cuồng là vì bị người đẹp lên án là “kiếp người ở đời”.
Thái Phiên sinh năm 1960 tại Huế. Anh bén duyên với nhiếp ảnh nghệ thuật từ năm 1992, khi còn là một kỹ sư nông lâm nghiệp. Anh đã giành được 50 giải thưởng trong nước và quốc tế. Anh được Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh Việt Nam tặng danh hiệu nghệ sĩ nhiếp ảnh xuất sắc. Hiện tại, Thái Phiên sinh sống và làm việc tại TP.
Miền đất cổ tích là triển lãm đầu tiên của Thái Phiên, triển lãm sẽ được tổ chức tại trụ sở Hội Nhiếp ảnh TP.HCM từ ngày 16 đến 20/6. 26 bức ảnh được chọn ra từ 95 bức ảnh trong album ảnh “Những nàng tiên” được xuất bản cách đây hơn hai tháng. Trong sách, kích thước thu nhỏ của các tác phẩm bị hạn chế. Trong thời gian diễn ra triển lãm, các tác phẩm này sẽ được in trên canvas với kích thước lên đến 1,5m.