Tranh của Dang Xuanhua.
Ở tuổi 20, người họa sĩ trông rất già. Việc tiếp xúc và tìm hiểu các họa sĩ trong khóa vừa qua như Việt Nam, Chen Luna, Ruan Quan, dịch giả Dương Tường,… đã làm thay đổi cơ bản thành phần họa sĩ. Đặng Xuân Hòa xác định phong cách hội họa của mình bằng ngôn ngữ thể hiện trừu tượng, trùng lặp, xen kẽ những họa tiết quen thuộc trên tinh thần truyền thống. Bức tranh đẹp là điểm mạnh của cả hai bên, đồng thời là điểm yếu của đảng bộ và tỉnh, vì đôi khi sự khéo léo quá lại hạn chế tác phẩm đi vào cuộc.
Tính biểu cảm và chân thực đã đi vào ngành từ đầu những năm 1980, trong giai đoạn kinh tế xã hội khó khăn nhất. Về mặt kinh tế, các bức tranh của Xuanhua có dấu hiệu thu hẹp rõ ràng. Trong bức chân dung, họa sĩ muốn khắc họa vẻ đẹp tròn trịa của mỗi người đồng thời gợi lên sự méo mó của từng số phận. Trong các bức tranh khác, ông sử dụng nhiều hoa văn khác nhau, như cá, mèo, đầu đền, gốm, hoa … Trong một không gian gần như phẳng, kích thước của chúng đã thay đổi theo nhiều cách, nhưng sự thay đổi màu sắc khiến người ta Suy nghĩ đa chiều. — Trong nhiều năm qua, Đặng Xuân Hoa liên tục tham gia các triển lãm lớn nhỏ và trở thành đại diện tiêu biểu của mỹ thuật đương đại Việt Nam. nghệ thuật)