Nghệ sĩ Quốc Huy mong rằng danh hiệu sẽ thể hiện được chính mình

Tranh của họa sĩ Nguyễn Quốc Huy .

– Khi cho mình là người săn giá, bạn nghĩ gì?

– Tôi chỉ nghĩ rằng tôi may mắn. Đoàn Văn Nguyên, giáo viên trường Đại học Mỹ thuật của tôi, đã gợi ý một điều tôi không bao giờ quên: “Chụp ảnh với sự nghiêm túc trong nghề nghiệp và sự tử tế, chắc chắn bạn sẽ nhận được rất nhiều, không chỉ là giá cả. Giải thưởng địa phương, khu vực và quốc gia Vì là sinh viên trẻ nên tôi cần có danh hiệu riêng để khẳng định bản thân. Bây giờ những vecni truyền thống thuần túy như tôi có thể dựa vào ngón tay của họ, vì vậy tôi cảm thấy cô đơn. Ngay cả trong Hội đồng giám khảo quốc gia hầu như không có thành viên nào biết sơn thật nên tôi muốn tham gia lễ trao giải để thể hiện mình phải có người biết sơn thật. Tôi không phải là một nghệ sĩ tồi.

– Bạn nghĩ gì về sự thân thiện của ngành này?

– Cha tôi là một nghệ nhân trong một hợp tác xã sơn mài quốc gia trong nhiều thập kỷ. Tôi rất may mắn khi có thể tiếp thu kiến ​​thức chuyên môn từ đó. Tôi tuân thủ các nguyên tắc sơn vecni truyền thống, không sử dụng sơn hóa học của Nhật Bản, không thêm sắt, vải, gạo và các thành phần thay thế khác, do đó trở thành một họa sĩ sáng tạo. Tôi đã làm chậm lại, một số ảnh mất 8 tháng để hoàn thành và tôi không có trợ lý cho mọi việc tôi đã làm. Em ước mơ mình sẽ chụp được một bức ảnh trong đời, trăm năm sau người ta vẫn thấy mình đẹp. Bằng cách này, chỉ có đồ sơn mài truyền thống của cha cô mới có thể tồn tại được.

– Bạn cảm thấy thế nào về Giải vô địch nghệ thuật ASEAN bây giờ?

– Tôi cảm ơn những người đã tin tưởng vào chất lượng hình ảnh của tôi. Đây là lần đầu tiên Ban giám khảo cuộc thi này không bao gồm các thành viên đến từ các nước ASEAN mà đại diện cho các thành viên từ khắp các châu lục do ban tổ chức mời. Trong quá trình phán xét, tên, quốc tịch và tên bức tranh của nghệ sĩ được giữ bí mật, không mật mã. Về hình thức, giải thưởng có mức độ khách quan nhất định.

– Khi các giải thưởng khu vực được công bố, Ban giám khảo đánh giá tranh của bạn như thế nào?

– Ý tưởng chung là: chỉ sử dụng chất liệu hoàn toàn truyền thống, những hình ảnh thể hiện những vấn đề của xã hội đương đại .—— Nhận xét của bạn về tranh của các đồng nghiệp trong khu vực?

– Tôi nhận thấy rằng các họa sĩ nước ngoài có ý tưởng tốt hơn các họa sĩ Việt Nam, họ sử dụng cách nói thẳng thắn, bộc trực và đơn giản để nói những điều họ muốn nói, họ không nhạy cảm và thận trọng như tôi. Họ thể hiện rõ quan điểm và thái độ xã hội của mình. Thứ hai, tôi nhận thấy những bức tranh đoạt giải khu vực thường thể hiện sự hiểu biết sâu sắc về tương lai tươi sáng của xã hội loài người và khắc phục được mọi cách vẽ dở, dở hay xuống cấp. Trong thời gian này, nói chung, họa sĩ của tôi chỉ dừng lại ở việc mô tả thực tế và cảnh báo chống lại thực tế.

– Vẽ một số tranh ảnh hưởng đến thu nhập?

– Tôi đã có gia đình riêng khi tôi học lớp bốn. Sau khi tốt nghiệp, tôi xin việc vào một cơ quan quốc gia, đồng nghĩa với việc tôi quyết định từ chức. Vài ngày trước khi làm việc, tôi có cơ hội bán một bức tranh sơn dầu, được cất trong một phòng trưng bày nhỏ ở chùa Kuancheng. Vì vậy, tôi rất vui khi nghĩ rằng bức tranh của tôi có thể bán được, vì vậy tôi đã hoàn thành bức tranh ở nhà. Ở lại cho đến ngày hôm nay. Cuộc sống của tôi cũng rất tuyệt. Tôi kiếm sống bằng nghề bán tranh, nhưng tôi không vội vàng hay sơ suất.

(Theo thể thao-văn hóa)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *