Vào những năm 1950, khi truyền hình chưa phát triển ở Việt Nam, một bộ phận công chúng yêu nhạc chỉ có thể tìm hiểu về giọng hát của ca sĩ qua radio. Những ca khúc trữ tình thời chiến cách mạng gắn liền với nhiều tên tuổi của Thế hệ Giọng ca vàng, trong đó có Nghệ sĩ Nhân dân (NSND) Thanh Huyền. Thanh Huyền được thừa hưởng chất giọng cao và đẹp của mẹ (ông là nghệ sĩ cải lương), anh đã hát bài Đôi bờ Hiền Lương. Ca khúc này đã đưa tên tuổi của nghệ sĩ lên làng ca hát chuyên nghiệp. Bà là nghệ sĩ hàng đầu được nhà nước phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân năm 1984.
Chồng cô là Nghệ sĩ nhân dân Thành An – đạo diễn của nhiều bộ phim tài liệu nổi tiếng, như “Đèn lồng cửa biển”, một câu trong “Những bài báo” và một bài học của một người đàn ông. … Sáu năm sau ngày chồng mất, nghệ sĩ dân tộc Thanh Huyền sống trong căn nhà nhỏ khuất sau khu tập thể Nghĩa Tân (Hà Nội). Cô ít cười, ngại giao tiếp và thường xuyên thở dài. Con trai lớn của họa sĩ sống ở Đức, cô gái lấy chồng gần nhà và thường về thăm mẹ khi rảnh rỗi. Hai người con nhiều lần ngỏ ý mời nghệ sĩ về sống chung nhưng Thanh Huyền đều từ chối. Cô ấy yêu tự do, và quan trọng nhất, cô ấy không thể rời khỏi ngôi nhà đầy kỷ niệm với người chồng quá cố của mình. Đến nay, nỗi đau mất bạn đời vẫn chưa dứt. Đã nhiều năm trôi qua, nhưng mỗi khi nhìn ra sân hay phòng khách, nỗi đau lại khiến người nghệ sĩ buồn bã cả ngày.
Thanh Huyền, NSND Sân Sau. — Nghệ sĩ nhạc pop Thanh Huyền cho rằng thật may mắn khi lấy được người chồng tốt. Khi lấy nhau, họ nghèo đến nỗi đạo diễn Thành An không đi xe đạp. Cuộc sống nghệ sĩ bôn ba khắp nơi nhưng khi ở nhà NSND Thành An thường vào bếp nướng cháo gà cho vợ ăn. Anh thường động viên cô luôn lạc quan, suy nghĩ tích cực, không nên làm quá nhiều việc khiến cô buồn. Những tháng cuối đời, cố nghệ sĩ Thành An thường động viên vợ cố gắng sống vui vẻ, vì ông biết nếu không có ông bên cạnh bà sẽ cảm thấy trống trải đến nhường nào. Đối với cô, chồng cô tốt bụng và niềm nở với mọi người. Ai yêu cầu, nghệ sĩ cũng sẽ giúp đỡ. Cô nhớ chồng mình từng nói: “Dù không làm được thì anh vẫn chấp nhận vì tôn trọng.” Thương mẹ, sống một mình trong căn nhà lạnh lẽo, con gái Thanh Huyền đã thuê cô, giúp đỡ. Mọi người ra vào, trò chuyện không quá cô đơn đối với họ. Nghệ sĩ nổi tiếng Thanh Huyền thức dậy lúc hai giờ sáng với tâm trạng lo lắng tuổi già và căn bệnh thoát vị đĩa đệm. Cô đã quen với việc cập nhật tin tức hàng ngày trên radio trên đầu giường và ít khi giao lưu với bạn bè. Cô quan tâm đến các chương trình tư vấn sức khỏe, phim hài trên truyền hình và một số tiết mục ca nhạc. Cô ngưỡng mộ tài năng sân khấu của thí sinh trong chương trình Giọng hát Việt nhí.

Mãi đến khi kể về thời hoàng kim của sự nghiệp ca hát, đôi mắt nghệ sĩ mới lấp lánh niềm vui. Cô ấy nói công khai hơn. . Trong thời kỳ đó, người phái cử đã mang bài hát đi Kháng chiến. Cô lấy ra một chiếc đĩa CD – một tập sách có tên ca sĩ nổi tiếng một thời – xếp chồng lên nhau trong ngăn kéo và châm lửa cho khách đến nghe.
Nước Úc những năm 1960-1970 Hơn một thế kỷ qua, Ơn giời, cậu đây rồi, những ca khúc của Thanh Huyền đã khắc sâu trong lòng hàng triệu khán giả với dòng nhạc dân ca cách mạng và trữ tình. Các cuộc đối thoại được thực hiện trong bối cảnh âm nhạc, như “Chuyện của bờ sông Xinglong”, “Mẹ của con”, “Mạng nhện” …
Nhớ lại những năm tháng chiến tranh, Thanh Huyền kể rằng ảnh hưởng của Hành trình L tiếp tục trong Trong cuộc ném bom nặng nề của lực lượng Hoa Kỳ, họ đã ở lại miền trung trong ba tháng. Cô cùng 20 diễn viên của Hanoi Bike Lane phục vụ đường tàu ở quận 4. Bất kể đội gặp quân đội ở đâu, họ sẽ ở lại để thực hiện nghĩa vụ của mình. Bà và cán bộ Đoàn đại biểu Nhân dân Trung ương phải thức trắng đêm, đạp xe tháo chắn bùn bằng nhôm vì lo máy bay Mỹ phát hiện. Sau phần trình diễn, đoàn nhận được sự ủng hộ của các chiến sĩ cách mạng khi dùng mì “no man” – không rau, không thịt. Ăn xong, cả nhóm tiếp tục di chuyển về phía trước và đạp xe sang đơn vị khác. Trang phục chỉ gồm áo dài, áo bà ba và áo thanh niên xung phong. Sân khấu không có bạt và không đủ ánh sáng. Khán giả phải đeo đèn pin mới có thể nhìn thấy mặt nghệ sĩ.
Thanh Huyền, nghệ sĩ nhân dân 76 tuổi, muốn tri ânCuộc sống thầm lặng, chăm sóc vườn cây cảnh của chồng. Cô ấy nói rằng cô ấy không bao giờ muốn đứng lên. Khi về hưu, nghệ sĩ nhận được nhiều lời mời giảng dạy trong các trường nhạc nhưng cô đều từ chối. Cô nói: “Tôi biết nghệ sĩ nào cũng có thời gian và cần nghỉ hưu vào thời điểm thích hợp để lưu giữ hình ảnh đẹp trong trí nhớ của công chúng.”
Bên hiên, giàn dây leo mạ vàng góc sân. . Người nghệ sĩ đã cho xem những cái cây trong thời đại mà chồng cô yêu thích. Khi khách về, bà đứng một lúc trên chiếc ghế gỗ màu bạc nơi cố nghệ sĩ Thành An từng ngồi, trầm ngâm nhìn quanh khu vườn rồi lặng lẽ quay vào trong.
Trọng Trường