Hoàng Song Việt (Hoàng Song Việt): “ Những người có can đảm tiếp tục cải cách hôm nay ”

-Các thí sinh sử dụng bài tóm tắt của bạn đã đạt giải cao nhất trong “Chuông vàng vọng cổ” năm 2014. Bạn cảm thấy thế nào?

– Tôi cảm thấy vinh dự và hạnh phúc. Trong bối cảnh sân khấu cải lương hiện nay vẫn còn những người trẻ, bỏ qua mọi cơ hội khác để vào cải lương. Khi dấn thân vào một loại hình nghệ thuật không kiếm tiền, họ rất can đảm và hiếm khi có cơ hội nổi tiếng. Là người may mắn đầu tiên, có kinh nghiệm hơn các bạn nên ngay từ mùa giải đầu tiên, tôi đã theo sát kế hoạch này để tìm ra đội tiếp theo. Trong mỗi mùa thi, không phải chỉ có họ dùng bài của tôi mà đạt giải.

– Theo anh đâu là nguyên nhân khiến sân khấu cải lương hiện nay còn đủ chỗ trống? Chúng ta có cần một kịch bản hay không?

– Không thiếu những tác giả trạc tuổi, trạc tuổi mình. Hiện ở TP.HCM chỉ có Nhà hát Cải lương Trần Hữu Trang chuyên về cải lương. Cả rạp có 3 dàn nhỏ, mỗi năm bán được 5-6 kịch bản. Như không còn lối thoát, những tác giả viết cải lương dần vắng bóng. Tôi may mắn hơn anh là được xuất thẳng vào Đoàn nghệ thuật thứ ba do tôi quản lý.

Thỉnh thoảng tôi vẫn dùng kịch bản của soạn giả Năm Châu, Triệu Trung Kiên … hoặc tác giả của tác phẩm “Một số” cho các diễn viên trong đoàn. Khi sử dụng nhiều kịch bản, tôi cũng chịu nhiều thiệt thòi. Khó khăn của tôi là diễn viên trong đoàn không phải là ngôi sao. Vì vậy, tôi phải “đo ni đóng giày” cho từng nhân vật để họ có cơ hội hoạt động và tỏa sáng lớn nhất trên sân khấu.

Là một trong số ít những nghệ sĩ sáng tác cải lương, nhà văn Hoàng Song Việt vẫn đang miệt mài nghiên cứu và đào tạo những cây bút trẻ có hoài bão.

– Anh sẽ gặp khó khăn gì khi chuyển từ sân khấu kịch nói sang sân khấu cải lương?

– Nếu người được giao không hiểu được tinh thần và mong muốn của người viết kịch bản gốc thì chủ đề tư tưởng của vở kịch sẽ đi chệch hướng. Cải lương có nhiều bài, nhưng không phải bài nào cũng hợp. Chuyển thể phải xác định đúng tâm lý nhân vật và đúng hoàn cảnh thì mới đạt được cốt truyện cải lương nhất định chứ không phải kịch trong ca khúc.

Trước khi chuyển thể, tôi phải trao đổi và thảo luận, hãy thận trọng với tác giả để đạt được sự thống nhất về kịch bản gốc. May mắn thay, tôi không gặp bất kỳ khó khăn nào với các tác giả trên. Trong giới viết kịch, Lê Duy Hanh (Lê Duy Hanh) là một nhà văn rất tỉ mỉ, nhưng tôi đã thực hiện 6 đến 7 lần cải biên tác phẩm của ông và được khen ngợi.

So với viết, chuyển thể khó hơn. rất nhiều. Thông qua sự kết hợp này, tôi hoàn toàn có thể phá bỏ cấu trúc cũ và triển khai kịch bản theo một hướng mới. Nhưng khi chuyển thể, tôi tuyệt đối phải tôn trọng ý tưởng của tác giả kịch bản phim gốc và biến nó trở nên hấp dẫn hơn ở thể loại cải lương. – – Biên kịch Huang Songyue (túi, giữa) luôn săn lùng các ứng cử viên trong phim Trần Hữu Trang, thế hệ tiếp nối của sân khấu cải lương góp mặt trong đêm thi Hải quân.

– Cải lương khó lắm chị đã làm thế nào để kịch bản hấp dẫn khán giả? Có quá nhiều lựa chọn giải trí?

– Văn bản hấp dẫn đến từ kịch bản gốc. Nếu là một thể loại văn học nhẹ nhàng, và đề tài cơ bản chưa thực sự hấp dẫn, tôi sẽ không nhận chuyển thể vì nó không có tiềm năng phục hưng và phát triển hơn nữa.

Giờ đây, khán giả thích màn biểu diễn của He Guangcai Lu, dường như họ nhìn thấy màu sắc lấp lánh và trang phục tinh tế trên sân khấu. Vì vậy, trong kịch bản, tôi cũng chú trọng đến trang phục, bối cảnh, âm nhạc và đạo cụ để tăng tính hấp dẫn cho kịch bản.

– Ngoài cải lương, anh còn thử sức với các kịch bản phim truyện. . Sự khác biệt giữa phim truyện và phim truyền hình chuyển thể là gì?

– Tôi không chỉ được mời sáng tác nhạc, mà gần đây tôi còn nhận được đề nghị dịch ngược kịch bản từng cái một. câu chuyện. Tôi nghĩ làm kịch bản phim truyện dễ hơn nhiều so với làm kịch bản cải lương. Phim truyện này chỉ yêu cầu viết kịch bản đơn giản, một câu chuyện, một khuôn mẫu và cách viết lời thoại, không cần tuân theo các quy tắc của nhạc lý.

Tôi nghĩ, thù lao kịch bản phim truyền hình thì biết rồi, có đơn vị trả 5 đến 7 triệu đồng một tập, còn những kịch bản cải lương vất vả, tốn thời gian thì mức lương cao nhất cũng chỉ 30 triệu.

– Bạn đã bao giờ nghĩ về mình chưa?

– Bỏ công việc chuyên môn để dành nhiều tiền hơn cho những việc khác không phải là mục tiêu lâu dài của tôi. Vào nghề bằng đam mêTôi không học trường lớp chính quy nào, vì cải cách tiền lương nên hôm nay tôi mới tìm được việc làm. Từ khi nghiện loại hình nghệ thuật này, tôi hốt bạc.

Cái được lớn nhất là được thỏa mãn đam mê, được làm việc với sự giúp đỡ của các bậc tiền bối, đồng nghiệp và chiếm được vị trí nhất định trong lòng khán giả. Sai lầm, nghệ sĩ và người quản lý. Vì vậy, tôi nghĩ nhiệm vụ của mình là lo cho lứa nghệ sĩ tiếp theo để kiếm sống trong thời gian này. Khi nhiều người tin tưởng, yêu mến mình và muốn cùng mình làm tốt công việc thì tại sao mình lại phải đóng vai nơi khác?

Trích đoạn vở tuồng “Chiếc áo thiên nga” của Hoàng Song Việt được giải Chuông vàng vọng cổ 2014 Nguyễn Minh Trường. Kiểm duyệt và tranh chấp bản quyền là vấn đề mà tác giả nào cũng gặp phải. Bạn nghĩ gì về trường hợp của mình?

– Về hệ thống kiểm duyệt, điều khiến tôi lo lắng là đôi khi người phụ trách không đặt mình vào tay người soát vé mà là người trực tiếp tiếp xúc với công chúng. Vì vậy, đôi khi tôi phải ép mình sửa lại kịch bản. May mắn thay, tình trạng này không phổ biến.

Khi nói đến quyền tác giả, người khác không thể chấp nhận kịch bản của họ và chỉnh sửa nó như của riêng họ. Tuy nhiên, đây không phải là quá nhiều rắc rối. Cũng có người quan tâm đến tuồng cổ, tôi mừng vì cải lương không bị mai một.

Hóng Song Việt là nghệ sĩ cải lương đã đạt nhiều giải thưởng trong các hội diễn sân khấu chuyên nghiệp các nước. Nhắc anh viết mấy bài lạ rồi lên làm tổng biên tập báo cải lương.

Năm 1992, hai kịch bản “Những giấc mơ không tên và Sự đền tội” đã liên kết anh với ngôi nhà. Hát Cai Lang Chen Hou Zhuang. Các tác phẩm nổi tiếng khác của Huang Songyue cũng đã được dàn dựng và biểu diễn: Kim Vân Kiều, Quung Trug, Chiếc áo thiên nga … – USA

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *